TÔI
ĐĂ GÓP PHẦN
GIỮ
GHẾ TỔNG-THỐNG
CHO
ỨNG-CỬ-VIÊN NGUYỄN VĂN THIỆU
TRONG cuộc bầu-cử Tổng-Thống & Phó
Tổng-Thống
Đệ-Nhị Việt-Nam Cộng-Ḥa
nhiệm-kỳ đầu tiên này,
Trong thời-gian vận-động, tôi nhận được
lệnh bí-mật của
Chuẩn-Tướng* Nguyễn
Ngọc Loan, (Cục-Trưởng An-Ninh
Quân-Đội, Đặc-Ủy-Trưởng Trung-Ương
T́nh-Báo, kiêm)
Tổng-Giám-Đốc Cảnh-Sát Quốc-Gia, lập kế-hoạch đặc-biệt
để đảo-chánh
“nội-bộ và ôn-ḥa” giữa hai ứng-cử-viên
kể trên.
Thiếu-Tá
(về sau là Đại-Tá) Cao Văn Khanh,
nguyên là
Chánh-Sở I An-Ninh Quân-Đội, từ Vùng I
Chiến-Thuật, được
cử vào làm Giám-Đốc CSQG Vùng II CT, thay-thế Kiểm-Tra
Nguyễn-Bính vốn là viên-chức
chuyên-ngành.
Trước ngày bầu-cử chừng vài tuần,
Thiếu-Tá Khanh đi
họp ở Cam-Ranh về, kể
lại với tôi rằng Chuẩn-Tướng Loan
dặn rơ là “Ông về bảo thằng Nhuận
nó soạn-thảo một kế-hoạch
hành-động cụ-thể cho Cảnh-Sát toàn Vùng II.”
Đó là kế-hoạch lật đổ ngôi-thứ của Trung-Tướng Thiệu.
Tôi
hỏi chi-tiết th́ Thiếu-Tá Khanh cho biết rằng đây
là quyết-định của Thiếu-Tướng Nguyễn
Cao Kỳ, do
-------
*Chuẩn-Tướng
VNCH: Tướng 1 sao.
Một mặt vận-động tích-cực để
liên-danh Thiệu+Kỳ
đắc-cử
Tổng-Thống và Phó Tổng-Thống (điều mà chúng
tôi nghiên-cứu t́nh-h́nh thấy rơ là sẽ dễ-dàng
xảy ra). Một mặt lợi-dụng ảnh-hưởng
của An-Ninh Quân-Đội đối với quân-nhân nói
chung và nhất là các đơn-vị chiến-đấu
ở các thành-phố lớn, và của Cảnh-Sát
Quốc-Gia―CSQG ở đây bên ngoài là sắc-phục song thật-sự
đằng sau là Cảnh-Sát
Đặc-Biệt―đối với dân-chúng nói chung và
nhất là các giới thương-gia, nghiệp-đoàn,
chợ-búa, xe-đ̣, thương-phế-binh, v.v..., để
đề-cao tối-đa tài+đức của Kỳ.
Theo kế-hoạch ấy th́, vào đêm kiểm-phiếu, tất cả các Trưởng Ty An-Ninh Quân-Đội và Trưởng Ty Cảnh-Sát Quốc-Gia toàn-quốc sẽ triệu-tập một cuộc họp tại cơ-quan của ḿnh, với sự tham-dự, tùy nơi, của các cấp chỉ-huy đơn-vị quân-sự và của các Chủ-Tịch Hội+Đoàn kể trên.
Họ sẽ lập một Kiến-Nghị tín-nhiệm
Thiếu-Tướng Nguyễn Cao Kỳ
ở chức-vụ Tổng-Thống và chấp-nhận
Trung-Tướng Nguyễn Văn Thiệu
ở cương-vị Phó cho Kỳ.
Các Kiến-Nghị ấy sẽ được gửi bằng công-điện lên Trung-Ương, cụ-thể là Hội-Đồng Quân-Lực―lúc ấy đang nắm thực-quyền quốc-gia, mà trong đó Thiếu-Tướng Nguyễn Cao Kỳ có ảnh-hưởng lớn―thông-báo cho tất cả các cơ-quan & đơn-vị chính-quyền và quân-sự, đồng-thời phổ-biến trên các làn sóng vô-tuyến truyền-thanh của Đài Quốc-Gia, Đài Quân-Đội và các Đài địa-phương.
[Cách-thức giống y như các
công-điện ủng-hộ Hội-Đồng Quân-Nhân Cách-Mạng
lật đổ chế-độ Ngô
Đ́nh Diệm vào ngày 1-11-1963.
Cũng
nội trong đêm, mọi việc sẽ được
chuẩn-bị sẵn-sàng để
sáng hôm sau sẽ có những cuộc mít-tinh đồng-loạt
Họ đă ước-tính là cuộc đảo-chính này―chỉ
có tính-cách nội-bộ giữa 2 cá-nhân, và ôn-ḥa―chắc-chắn
sẽ
Như thế tức là ngoài mặt th́ Thiếu-Tướng
Kỳ thuận để
Trung-Tướng Thiệu đứng
tên làm ứng-cử-viên tổng-thống, nhưng trong ḷng
th́ quyết giành-giật chức-vị này.
Để khẳng-định kế-hoạch nói trên, riêng
tại Vùng II, Chuẩn-Tướng Nguyễn
Ngọc Loan đă đích-thân đến họp
tại Nha-Trang và Cam-Ranh,
và trao tận tay cho mỗi cấp cộng-sự liên-hệ
một số tiền-mặt để thưởng trước,
gọi là chi-phí điều-hành.
(Về sau, tôi nghe nói là mỗi người nhận được
năm trăm ngh́n đồng; có người nhiều hơn.)
*
Nhưng tôi không chịu.
Đảo-chính! chỉnh-lư! biểu-dương lực-lượng!
Lính Mỹ đổ vào!
Sinh-viên biểu-t́nh!
Phật-tử xuống đường!
Giặc Cộng xông lên!
T́nh-h́nh rối beng, dân ta đă khổ nhiều rồi.
Luật-pháp từ bốn năm qua đă bị vo tṛn bóp
méo do tay
quân-nhân.
Quốc-Trưởng Phan Khắc Sửu,
Thủ-Tướng Phan Huy Quát, chính-khách
Trần Văn Hương, cốt
lấy cái tiếng dân-sự nhưng
không do dân bầu lên, nên chỉ là bù-nh́n thôi.
Nay mới vừa có Hiến-Pháp, bây giờ bầu-cử
Tổng-Thống
và Phó Tổng-Thống là để có một Chính-Quyền
hợp-pháp, tái-lập
ổn-định, đi vào Dân-Chủ, không phải là
để cho
các Tướng+Tá tiếp-tục tranh giành địa-vị
cá-nhân.
Nếu có tranh-chấp th́ hăy tranh-chấp trong ṿng hiến-định
mà thôi.
Hội-Đồng Quân-Lực (Tướng-Lănh), là người
trong cuộc,
là người đang nắm thực-quyền, mà đă
chọn lựa như thế,
tức là đă định giá-trị và phân ngôi-thứ
của từng người rơ
rồi. Chống lại tức là chà-đạp đạo-đức
chính-trị, tiếp-tục diễn
tṛ phá rối trị-an mà thôi.
Người dân đă ở trong thế chẳng-đặng-đừng: nếu phải chọn giữa hai cái dở, nên chọn cái nào ít dở hơn.
Tôi bèn nhờ Phối-Trí-Viên* của tôi, lúc đó là Trung-Tá Không-Quân Brad C. Crane, nhắn với Trung-Ương của họ ở Sài-G̣n cử một đại-diện cao-cấp lên Pleiku gặp tôi gấp v́ có chuyện cần.
-------
*Cố-Vấn CIA lần-lượt được gọi là “Cố-Vấn”, “Sĩ-Quan Liên-Lạc”, “Phối-Trí-Viên”, “Người Bạn Đồng-Minh”.
-------
Cơ-quan CIA ở Sài-G̣n biết tôi quen thân với một viên-chức của họ trong đó, tên là Smithson, cựu cố-vấn của tôi hồi c̣n ở Ban Mê Thuột. Họ liền phái Smithson bay lên Pleiku gặp tôi.
Tôi nói tóm-tắt với Smithson là tôi
không có liên-hệ ǵ
với Thiệu, nhưng tôi phản-đối
cuộc đảo-chính ấy, dù
Tôi nhấn mạnh rằng tôi nắm vững t́nh-h́nh,
biết rơ nhu-cầu
nhân-sự chống Cộng; nhưng tôi cũng hiểu rơ
tâm-tư nguyện-vọng
của dân-nhân, của đại-đa-số thấp
cổ bé miệng,
chứ không phải chỉ qua một số công-chức và
quân-nhân cao-cấp
tại thị-thành.
Smithson phát-biểu, đại-ư:
“Chúng tôi biết
ông là người sáng-suốt và cương-trực ─ tiêu-biểu
là vào 1954, chính ông đă ly-khai Bộ Tư-Lệnh
Đệ-Nhị Quân-Khu, dùng Đài Tiếng Nói Quân-Đội
tại Đệ-Nhị Quân-Khu để công-khai ủng-hộ Thủ-Tướng
Ngô Đ́nh Diệm, trong lúc lực-lượng mạnh
thế là quân-đội dưới quyền Trung-Tướng Nguyễn
Văn Hinh ở trong Nam và Đại-Tá Trương
Văn Xương ở ngoài Trung đang tiến-hành
rầm-rộ chiến-dịch chống Diệm; và vào 1960,
cũng chính ông đă công-khai chỉ-trích các tệ-nạn của chế-độ
Diệm do Cần-Lao
gây nên, nên bị lưu-đày... nhưng Sự Thật Lịch-Sử
đă diễn ra chứng-minh lần nào ông cũng nghĩ đúng, nói phải, làm
hay. Lần này, chúng tôi cũng mong là ông không sai...”
Smithson không t́m hiểu động-cơ
nào thúc-đẩy tôi chọn
thái-độ như trên, v́ họ đă biết rơ tôi,
đă có lượng-giá về
tôi từ lâu rồi, nên chỉ chăm-chú hỏi tôi
về chi-tiết của cuộc
âm-mưu.
Do đó, tôi thấy là phía
Mỹ [CIA] trước
khi gặp tôi chưa có tin-tức ǵ
về biến-cố sắp-sửa
xảy ra.
*
Kết-quả là cuộc bầu-cử Tổng-Thống & Phó Tổng-Thống Việt-Nam Cộng-Ḥa lần đó, ngày 3-9-1967, diễn ra b́nh-thường.
Sau khi đă chận đường Dương Văn Minh, Liên-danh Thiệu+Kỳ đắc-cử, với 35% số phiếu cử-tri đi bầu, vượt xa 10 liên-danh kia (dù trong đó có những ứng-cử-viên nặng kư như Phan Khắc Sửu, Trần Văn Hương, Hà Thúc Kư, Trương Đ́nh Dzu).
Ứng-cử-viên Nguyễn Văn Thiệu
vẫn giữ nguyên cương-vị
đầu tàu, với Nguyễn Cao Kỳ
làm Phó Tổng-Thống.
Không có An-Ninh Quân-Đội và Cảnh-Sát Quốc-Gia xúi-giục
quân và dân lập kiến-nghị ǵ, đảo lộn
thứ-tự ǵ
Thế là tôi đă phá vỡ được âm-mưu đảo-chính của Thiếu-Tướng Nguyễn Cao Kỳ, giữ vững chiếc ghế tổng-thống cho Trung-Tướng Nguyễn Văn Thiệu.
*
(Sau này tôi mới biết là chính Thiếu-Tá Cao Văn Khanh, Giám-Đốc CSQG Vùng II Chiến-Thuật, đă bí-mật báo-cáo âm-mưu này lên Trung-Tướng Nguyễn Văn Thiệu.) Mời xem
Nhưng,
trong
thực-tế của t́nh-h́nh lúc bấy giờ,
ứng-cử-viên Trung-Tướng
Nguyễn Văn Thiệu hẳn không
thể nào tự ḿnh
làm ǵ chống lại nổi thế+lực của
ứng-cử-viên Thiếu-Tướng
Nguyễn Cao Kỳ, đến nỗi
Thiệu phải kư giấy hứa là
nếu ḿnh đắc-cử
Tổng-Thống th́ sẽ nhường Kỳ
toàn quyền bổ-nhiệm Thủ-Tướng
và các Tổng/Bộ-Trưởng cũng như các Tư-Lệnh
quân-sự
trọng-yếu!
Kỳ từng là một thủ-tướng toàn-quyền, đă lập pháp-trường cát để bắn cộng-sản [thật-sự đă bắn Tạ Vinh, để cứu thị-trường], đă dẫn đầu nhiều phi-vụ oanh-tạc Bắc Vĩ-Tuyến 17, lại là đương-kim Chủ-Tịch Hội-Đồng Tướng Lănh―qua cái gọi là “Quân-Ủy-Hội” mà Thiệu đă kư tên cam-kết tuân-phục tổ-chức này―; Kỳ là người vẫn c̣n nắm chắc Không-Quân, với cánh tay đắc-dụng là Chuẩn-Tướng Nguyễn Ngọc Loan [là người cầm đầu An-Ninh Quân-Đội, Trung-Ương T́nh-Báo và Cảnh-Sát Quốc-Gia, là người “dám làm”, nhất là sau khi dẹp xong phong-trào “Phật-Tử Tranh-Đấu” tại Miền Trung trong năm vừa qua]; chưa kể được sự hậu-thuẫn của Đại-Tướng William C. Westmoreland, Tư-Lệnh Quân-Đội Hoa-Kỳ tại Việt-Nam.
Thiệu mà
được giữ lại ở số 1 hiển-nhiên là
do sự can-thiệp kịp-thời
của Chính-Phủ Hoa-Kỳ, qua Đại-Sứ
Phụ-Lục:
Bài hồi-kí này của Lê Xuân Nhuận đă được đăng trên nhiều báo, diễn-đàn liên-mạng, và cuối-cùng in vào cuốn sách “Cảnh-Sát-Hóa: Quốc-Sách Yểu-Tử của Việt-Nam Cộng-Ḥa” do Nhà “Xây-Dựng” xuất-bản lần đầu vào năm 2003 ― Library of Congress Control Number: 2003106623.
Năm 2016, Ô. Bảo Định Giang, một cựu sĩ-quan tùy-viên của Đại-Tướng Cao Văn Viên, đă phổ-biến một bài hồi-ức liên-quan đến cuộc tranh giành vị-thứ số 1 trong liên-danh Thiệu+Kỳ kể trên. Xin trích đăng vài đoạn dưới đây:
Nhưng khổ một nỗi không ông nào chịu đứng vị trí số 2, tức là phó tổng thống. Thấy không có cách nào giải quyết được vấn nạn này nên chẳng đặng đừng, buộc ḷng Đại Tướng Viên phải nghĩ ra một cách khác, dù thực tâm ông không muốn chút nào, đó là mời Đại Sứ Mỹ Bunker, Phó đại Sứ William Colby và Đại Tướng Westmoreland đến dự bữa cơm tối tại tư gia đại tướng, đề nhân dịp này ông tham khảo ư kiến các giới chức kể trên.
Nói một cách tổng quát th́ ư kiến các vị này
như sau:
1/Đại Tướng Westmoreland: “Tướng Kỳ
hoạt bát năng động hơn Tướng Thiệu.
được ḷng quân đội hơn Tướng
Thiệu, nói tiếng Mỹ thạo hơn Tướng
Thiệu, nếu Tướng Kỳ ở vị trí số
một th́ thuận lợi hơn”.
2/Phó Đại Sứ William: “Tính nết Tướng
Kỳ bốc đồng, hay phát biểu linh tinh, thiếu
suy nghĩ, không được ḷng các chính khách kỳ
cựu trong nước. Hơn nữa, theo chỗ tôi thăm
ḍ th́ những vị lănh đạo các nước Đông
Nam Á như Thái Lan, Singapour, Lào, Campuchia và nhất là Tưởng
Giới Thạch của Đài Loan và Phắc Chánh Hy
của Nam Hàn thích Tướng Thiệu hơn Tướng
Kỳ”.
3/ Ông Đại Sứ Bunker, mà báo chí gọi là “ông già
tủ lạnh” phát biểu:
‒
“Chính phủ Hoa Kỳ muốn có một Tổng
Thống VNCH gốc tướng lănh để điều
hành cuộc chiến chống CS, mà hiện nay hai ông
Thiệu và Kỳ chịu đứng chung trong một liên
danh là hợp với mong muốn của chính phủ HK
rồi, c̣n việc ai số một, ai số hai là do
nội bộ các tướng lănh Việt Nam thu xếp. Nhưng
theo ư tôi, quân đội đă có truyền thống
giữ tôn tri trật tự, tôn trọng hệ thống quân
giai, cấp nhỏ phải phục tùng cấp lớn.
Vậy Đại Tướng (Viên) họp các tướng
lănh lại giải quyết theo hướng đó có
lẽ sẽ ổn thôi”.
Qua lời phát biểu của Đại Sứ Bunker, Đại
Tướng Viên hiểu ư “ông già tủ lạnh”
muốn ông Thiệu đứng số một.
Buổi cơm diễn ra tối Thứ Bẩy th́ sáng hôm
sau Chúa Nhật, Đại Tướng bảo tôi gọi
mời bốn vị Tư Lệnh vùng, Tư Lệnh
Hải Quân, Tư Lệnh Không Quân và vài tướng lănh
trong Bộ TTM, vào lúc 8 giờ 30 sáng Thứ Hai, đến
văn pḥng TTMT họp để giải quyết vấn
đề liên danh Nguyễn Văn Thiệu và Nguyễn Cao
Kỳ. Riêng hai ông Thiệu và Kỳ th́ đích thân Tướng
Viên mời họp bằng điện thoại riêng. ...
Tướng Viên chủ tọa buổi họp, sau khi
ông phát biểu vài lời khai mạc và cho biết mục
đích của buổi họp xong th́ Tướng Hoàng Xuân
Lăm TL vùng I có ư kiến đầu tiên như sau:
‒
“Thứ nhất, Trung Tướng Thiệu đang
giữ vai tṛ quốc trưởng, Thiếu Tướng
Kỳ đang giữ vai tṛ thủ tướng. Thứ hai,
nói về thuần túy quân đội, Tướng
Thiệu cấp bậc lớn hơn, có thâm niên quân
vụ hơn Tướng Kỳ. Vậy theo ư tôi, Tướng
Thiệu ở vị trí số một là hợp lư”... .
Kết quả bầu cử tháng 9/1967, liên danh
Thiệu-Kỳ đắc cử, ngày tuyên bố nhậm
chức là ngày 1 tháng 11 năm 1967:
Nền Đệ Nhị Cộng Ḥa bắt đầu... .
Muốn đọc toàn bài, xin mời vào:
http://vanghe.blogspot.com/2016/01/hoi-uc-cua-mot-si-quan-tuy-vien-t-cao.html
Saturday, January 16, 2016
<Cảnh-Sát-Hóa <Biến-Loạn Miền Trung