TÔI
C̉N BỎ LẠI
Trong tuyển-tập “Những Áng Thơ Mới Tuyệt-Tác”
do “Poets Guild” ở New York, USA, ấn-hành năm 1994
Tôi c̣n bỏ
lại: một đàn con trẻ dại
Chưa kịp
sẵn-sàng chuẩn-bị cho tương-lai;
Với con của
chúng, cũng mù-mịt ngày mai
Chưa biết
ra sao, về đâu trong băo-táp.
Tôi c̣n bỏ
lại: một ngôi nhà ấm-áp
Mà bọn cướp
ngày chiếm-đoạt không ngơi tay.
Chúng bắt
tôi trả: món nợ không hề vay,
Và bắt tôi
học những tṛ ma, thói mănh.
Tôi c̣n bỏ
lại: những đồng-bào bất-hạnh
Bị chúng
tẩy năo, cho mất hết lương-tri.
Quê-hương
dấu-yêu, mà trí-óc ngu-si,
Phí-phạm
tài-nguyên, buông trôi từng vận-hội.
Tôi c̣n bỏ
lại: một thời-kỳ sáng-dội,
Nhưng không
lăng-xao hay phủ-nhận kỳ-công.
Tôi phải
thu-gom kinh-nghiệm từ cha+ông
Và của
chính ḿnh, làm hành-trang cuộc sống.
Tuy bỏ lại
nhiều, nhưng không quên ṇi-giống,
Trên bước
viễn-hành thực-hiện giấc mơ hoa:
Ta không lo
riêng cho mỗi một ḿnh ta,
Mà phải
nghĩ đến đồng-bào đang ngóng đợi.
Bản tiếng
Việt của
THANH-THANH