THẮC-MẮC
Hôm
qua, có một
người
Rất
tôn sùng Thượng-Đế,
Mà
quyền-lực
của đời
Đă
buộc ĺa nhân-thế.
Dải
lụa với
con dao
Âm-mưu
cùng chén
thuốc;
Dù
không chọn món
nào
Cũng
cam t́nh ép
chuốc.
Quỷ
ác khéo dàn tṛ,
Nạn-nhân
thành
nghịch-tử.
Trên
đường
về bụi
tro,
Nhạc
sầu im
tiếng cử.
Chúng
nó đă bôi
hoen
Ư-nghĩa
ṿng giao-tế,
Chúng
nó đă tô đen
Uy-danh
hồn sáng-thế.
Hôm
nay, Thượng-Đế
ơi,
Mặt
đất c̣n
giông-tố.
Này
đây, lại
một người
Chắp
tay chờ
phận-số.
Xin
đừng khuyên
kiên gan!
Mọi
ḷng e đă núng,
Trước
cảnh cả
nhân-gian
Chuộc
tội giùm cho
chúng.
Thượng-Đế
sao không dung
Những
người lâm
lối bí?
Là
phương-tiện
cuối-cùng
Để
phụng-thờ
Chân-Lư.
Giá-trị
được
ngang-nhiên
Bảo-vệ
cho nhân-thế.
Đă
không dám vượt
quyền,
C̣n
tôn-vinh Thượng-Đế.
Ngày
mai, trời sáng
tươi,
Quỷ
dữ không c̣n
vết.
V́
tất cả
Loài Người
Đă không hề sợ chết.
THANH-THANH
Văn-Nghệ
Tiền-Phong
số 54,
ngày 16-6-1960