TÂM-SỰ
Con
sẽ nói những ǵ con có biết,
Những
ǵ con có hiểu, những ǵ con
Có
suy-tư − dù khối óc c̣n non −
Có
cảm-khích − dù trái tim vẫn dại −
Dù
những chuyện nhất-thời hay vạn-đại,
Hạt
bụi nhỏ-nhoi, cuộc thế phi-thường,
Trong
bóng đêm hay dưới ánh vầng dương,
Nỗi
thống-khổ hay những niềm hoan-lạc,
Xấu
dữ, tốt lành, kiêu-sa, đạm-bạc,
Mầm
căm-thù hay hạt giống thương-yêu,
Không
quản nắng mai, chẳng ngại mưa chiều,
Con
sẽ nói những ǵ con nói thật.
Nhưng,
bước rộng rủi chen nhầm lối chật,
Họ
cần nghe, họ lại chẳng thèm nghe;
Ḷng
con ngay, ḷng họ vẫn kiêng-dè;
Con
cởi-mở, họ ngấm-ngầm bưng-bít;
Con
nói hết, họ nghi-ngờ nói ít!
Họ
muốn con nói những chuyện đâu-đâu
−
Không xảy ra, cũng chẳng có trong đầu! −
Con
chỉ nói những ǵ con có nghĩ:
Sự
gớm-tởm dành cho loài ác-quỷ,
Niềm
kính-yêu đối với đấng thiên-thần.
Đời
người ta, không chết đến hai lần,
Con
chỉ nói những ǵ con nói thật.
Hỡi
Thượng-Đế ngự trên hồn vạn-vật!
Hăy
cho con nghị-lực để làm Người,
Để
vững tâm tin-tưởng ở Ngôi Trời,
Đừng
biến-đổi lưỡi người thành nọc
rắn!
Con
sẽ nói − khiêm-nhường mà thẳng-thắn
−
Rằng
chết đi là sống cơi viên-trường;
Dù
nhân-gian, địa-ngục với thiên-đường
−
Những tác-phẩm, một Toàn-Năng sáng-tạo −
Đấng
tối-thượng sẽ pḥ-lương, diệt-bạo,
V́
không ai thoát vượt đươc uy-quyền
(Và
không ai chối-bỏ được tin truyền)
Của
Thượng-Đế tiên-tuyên Ngày Phán-Xét.*
Văn-Nghệ
Tiền-Phong
số 52, ngày 02-6-1960
THANH-THANH
*Quả
thật, “ngày phán xét” sẽ là ngày 02-11-1963