TẠ
ƠN MẸ
Tạ
ơn Mẹ, người không cùng huyết thống
Tóc
mẹ vàng,
da mẹ trắng như mây
Mẹ
vớt con từ vực thẳm lưu đày
Nuôi
con lớn bằng t́nh thương máu mủ
Tạ
ơn Mẹ v́ con mà lam lũ
Ngày
qua ngày trong xưởng máy, nhà kho
Làm
thêm giờ cho con được ấm no
Đêm
lại thức dạy con từng tiếng Mỹ
Khác
ngôn ngữ như ngăn thành, cách lũy
Mẹ
dỗ con bằng ánh mắt, ṿng tay
Mẹ
gốc Âu, con gốc Á, khổ thay
Con
là nợ, v́ đâu mà mẹ gánh!
Mẹ
biết con từ quê hương bất hạnh
Có
lũ người hung ác tựa sài lang
Nuốt
miền Nam bằng nanh vuốt bạo tàn
Đưa
cả nước trở lại thời trung cổ
Cũng
từ đó con như chim mất tổ
Tuổi
c̣n thơ đă bỏ mẹ, ĺa cha
Xuống
thuyền đi trong nước mắt nhạt nḥa
Đem
tính mạng gửi trên đầu ngọn sóng
Nhờ
ơn Mẹ như trời cao biển rộng
Con
mới c̣n sống sót đến ngày nay
Được
nên người trên đất nước thứ hai
Niềm
hănh diện cho cả hai dân tộc
Trong
hồn con mẹ rạng ngời ánh đuốc
Sáng
bập bùng soi mỗi bước con đi
Lời
Mẹ hiền con sẽ măi c̣n ghi:
“Là
dân Mỹ, nhưng đừng quên gốc Việt!”
Dâng
lên Mẹ đóa hồng tươi thắm thiết
Chứa
t́nh con từng cánh đỏ yêu thương
Mai
con về qú hôn đất quê hương
Càng
nhớ đến ngàn công ơn của Mẹ.
VŨ Đ̀NH TRƯỜNG