NHẮN
NHỦ KHỔ ĐAU
Khổ
đau ơi !
thôi
đừng hù ta nữa
ta
biết mi lắm rồi
ta đă gặp mi trên khắp nẻo đường đời
và
mỗi lần gặp mi
ta
đều mỉm miệng cười
và nh́n thẳng mặt mi không hề sợ sệt
mi
thực sự đáng sợ hơn sự chết
nhưng
với ta cũng chẳng là chi hết
đừng
mơ tưởng v́ sợ mi
ta
sẽ đổi dời khí tiết
để
cúi đầu trước bạo lực phi nhân
cứ
đày đoạ ta đi cho thoả tính hung thần
ta
đă nguyện chẳng tiếc ǵ chiếc thân mộng
huyễn.
Khổ
đau ơi !
mi
có nghe giữa ḍng đời lưu chuyển
sóng
vô thường đang cuồn cuộn thét vang
đừng
tự hào đă đắc thắng vinh quang
trên xác chết của loài người bất hạnh
v́ ngu si
mi chẳng biết ǵ ngoài sức mạnh
rồi cười vui trên đổ nát điêu tàn
nhạc
mi nghe là những tiếng khóc than
trà
mi nhắp là những giọt lệ tràn
và
rượu mi say là máu đào tươi thắm
màn
trướng mi buông là những vành khăn trắng
của
muôn dân đang quằn quại dưới chân mi
nghèo
đói theo sau mỗi bước mi đi
gông
cùm xiết chặt nơi nào mi tới
ánh
b́nh minh trở thành bóng tối
phủ
mịt mù mọi lối tương lai
những
hài nhi vô tội trong thai
mi
bóp chết dưới chiêu bài nhân măn.
Khổ
đau ơi !
mi
có nghe những tiếng hờn than oán
đang
vang lên từ phố thị làng quê
từ
hải đảo đến sơn khê
và
tự đáy mồ những oan hồn vưởng vất
mi
biết không ?
chẳng
có nơi nào trên mặt đất
trong
hư không hay dưới biển sâu
sẽ
t́m ra chỗ trú ẩn dài lâu
để
mi trốn khi trái sầu đă chín
mà
ngày ấy quyết định rồi sẽ đến
khi loài người bừng tỉnh khỏi cơn mê.
Vũ Đoài đêm
Phật Đản Nhâm Tuất
(1982)