... Không biết đă bao lâu rồi, hôm nay em mới được nh́n lại ḍng chữ anh viết, nghe lại lời anh nói – và như thấy lại cả nét mặt dịu hiền của anh... Không những em, mà cả bao nhiêu người ở đây đều nhớ anh.  Vắng anh là đất Huế vắng một người con yêu...

          ... Cũng như anh, em vẫn bằng ḷng đổi tất cả cuộc đời để lấy một bài thơ mà lắm lúc người đời chỉ muốn ném nó vào sọt giấy...

          ... Hy-vọng “nghiệp-dĩ” c̣n bắt anh gần gũi thơ, và măi c̣n cầm bút, dầu sống trong một “môi-trường” nào chăng nữa.  Miền núi đồi Banmêthuột chắc sẽ đem lại nhiều cảm-hứng cho thơ anh, văn anh...

 

KHANG LANG 

(thư ngày 16/9/1961)   

 

 

          ... Mới đây, trong tập “Thi-Nhân Huế” của Lê Mộng Ḥa do Xây-Dựng xuất-bản, tôi được biết ông sắp ấn-hành tập “Người Thơ Phái Đẹp”.  Xin ông cho biết bao giờ tập đó phát-hành?  Tôi đang chờ-đợi để giới-thiệu đứa con tinh-thần của ông với các bạn yêu văn-nghệ ở Cao Lănh.  Tôi tin rằng tập đó sẽ được bạn đọc bốn phương đón tiếp niềm-nở...

          ... Tuy xa cách ngh́n sông nước, xin ông nhớ rằng trong Nam có một độc-giả vẫn yêu thơ ông tha-thiết và hằng mong ông dồi-dào sức khỏe để sáng-tác mạnh...  

 

PHẠM TRỌNG TỤY   

(thư ngày 13/8/1960)   

 

 

          ... Sự-nghiệp của em sau này thành hay bại là do sự nâng-đỡ của các anh.  Anh có lẽ là người đầu tiên em nhớ đến...

 

NGUYỄN XUÂN TỨ   

(thư ngày 25/9/1960)   

 

 

          ... Em đă đọc nhiều tập thơ do nhà xuất-bản “Xây-Dựng” tŕnh-bày; em nhận thấy nhà xuất-bản đă khéo chọn lọc những tác-phẩm có tính-cách lành-mạnh, ư thơ mới-mẻ... Và nhất là nhà xuất-bản đă khuyến-khích nâng-đỡ nhiều bông hoa văn-nghệ...

 

NGUYỄN ĐỨC THƯƠNG  

(thư ngày 7/12/1953)    

 

 

         ... Trong số TTTS (Tiểu Thuyết Tuần San) mùa thu vừa rồi, tôi có đọc thấy một bài thơ của anh.  Rằng hay th́ thật là hay, song nghe sao ngậm đắng nuốt cay thế nào!  Câu chuyện là chuyện của anh, nhưng tôi đọc mà buồn lắm.  Bởi v́ anh đă nhắc toàn là Huế, với một số tên-tuổi một thời đă liên-quan ít nhiều đến tôi.  Nhất là hai câu:

                    Đất vẫn đỏ, nên bụi vào đỏ phổi;

                    Rừng vốn xanh, nên nước ngấm xanh da...

mà tôi đă nghe anh đọc trong những ngày c̣n nằm ở Trung-Tâm, cứ làm tôi xót-xa và nghĩ có lẽ ḿnh đều là dân đi đày...

          ... Đừng quên là anh đi trước tôi rất nhiều đó nhé.  Anh vào nghề khi tôi c̣n chút xíu, chưa biết “cái đó” ở đâu và ra sao nữa mà!...  

 

TRẦN MINH PHÚ  

(thư ngày 20/9/1962)   

 

 

          ... Đă mấy mùa thu xa-cách, anh rời bỏ Huế-đô đi làm bạn với vùng đất đỏ Cao Nguyên...

          ... Huế giờ đây vẫn nắng hiền-ḥa, gió thu mơn-man tà áo tím, mái tóc thề của nữ-sinh Đồng Khánh như độ nào.  Giữa khung-cảnh rộn-rịp của phố-phường và bàng-bạc của mùa thu, tôi vẫn cô-đơn như thiếu một cái ǵ cho sự sống, nhất là thiếu anh, người anh văn-nghệ đă d́u-dắt tôi những bước đầu tiên làm bạn với thi văn.  Tôi t́m thấy nơi anh một thi-nhân luôn luôn khiêm-nhường, có những nếp sống riêng-tư mà nhiều khi chính tôi cũng không hiểu được...  

 

NGỌC ÁNH  

(thư ngày 22/9/1962)   

 

 

          ... Your registered copy of Tien Phong reached me yesterday from Saigon to Alameda to Washington, and I was surprised to see the Thanh-Thanh poem dedicated to Thompson A...  The poem is something I’ll keep always as part of my memories of your country...  

 

THOMPSON A. GRUNWALD  

(thư ngày 11/6/1957)