CHỈ
BIẾT LÀ THƯƠNG
Thương
và chỉ biết là thương
Làm
sao đo được con đường ta đi
Ngày
xưa tuổi dại xuân th́
Bây giờ mộng mị thương tŕ rêu phong
Kiếp
người dẫu có long đong
Vẫn c̣n đây chút tấm ḷng thủy chung
Nói
làm chi chuyện tương phùng
Cho thêm đau nhức một cung nhạc sầu
Lầu
trăng tiếng hạc về đâu
Vời trông chỉ thấy một mầu hư không
Nước
c̣n xuôi măi ḍng song
T́nh
c̣n ray rứt ngóng trông từng giờ
Nhiều
khi cái nhớ vu vơ
Là
cơn mưa đổ bên bờ quạnh hiu
Là
gió mát vọng tiếng tiêu
Là
tôi đứng giữa hai chiều yêu thương
Tóc
mai sợi tóc vấn vương
Ai
người chờ đợi bên đường hoài mơ
Ai cho tôi dệt vần thơ
Ươm t́nh chín mọng mà chờ kiếp sau
Thương và ngầm ước thương nhau
Này con chim nhỏ mau mau hát cùng
Hát rằng trên ngọn sầu đông
Có người vẫn nhớ vẫn trông một người
KIM THÀNH