CÂY MÙA THU VỚI NGƯỜI

    

Cây đã sống qua mùa đông rét mướt

Hứng tuyết sương nuôi cành mới đâm chồi

Trong âm thầm nắn nót nụ hoa tươi

chờ dâng hiến cho đời bao sắc thắm

 

Cây đã sống qua muà xuân êm ấm

Ðón nắng hồng tô màu lá thêm xanh

Ðón gió đưa nhè nhẹ lá ru cành

Cành với lá nâng niu chùm hoa nở

 

Cây đã sống qua muà hè nắng đổ

Chở hạ vàng trên thân nám da khô

Vẫn hoài mong cho trái chín ai chờ

Trái ngọt mát dù thân cây cằn cỗi

 

Cây đã sống qua mấy muà thay đổi

Xuân có vui và Ðông có lạnh lùng

Giữa hạ nồng cây có khát hay không?

Khi đã vắt cho đời bao giọt nước

 

Cây có mỏi, nên khi hè vừa bước

Thu vội về để nhận lá vàng rơi

Thu ru cây ngủ giấc chết bên đời

Tìm nhựa sống mong ngày hồi sinh mới

 

Người nhìn cây có bao giờ tự hỏi

Cây với người ai gian khổ hơn ai?

Lá trên cây còn có những lần thay

Người trọn kiếp được mấy lần ngơi nghỉ

 

Nếu người được muà thu ru giấc ngủ

Rũ nhọc nhằn năm tháng bám trên vai

Người sẽ đi không ngại quãng đường dài

Ðể làm lại những gì còn đổ vỡ.

       

                    HUỲNH MAI HOA