TÔI ĐĂ PHÁ VỠ MỘT ÂM-MƯU

ĐẢO-CHÍNH THIỆU

 

TRONG thời-gian chuẩn-bị bầu-cử Tổng-Thống và Phó Tổng-Thống Việt-Nam Cộng-Ḥa vào năm 1967, mà liên-danh chính-thức là trung-tướng Nguyễn Văn Thiệu và thiếu-tướng Nguyễn Cao Kỳ, tôi nhận được lệnh bí-mật của thiếu-tướng Nguyễn Ngọc Loan, (Cục-Trưởng An-Ninh Quân-Đội, kiêm) Tổng-Giám-Đốc Cảnh-Sát Quốc-Gia, lập kế-hoạch đặc-biệt để đảo-chính "nội-bộ và ôn-ḥa" giữa hai ứng-cử-viên kể trên.

Lúc này, Nha CSQG Cao-Nguyên Trung-Phần mà trụ-sở đóng tại Buôn Ma-Thuột, và Nha CSQG Miền Nam Trung-Nguyên Trung-Phần mà trụ-sở đóng tại Nha-Trang, đă được sáp-nhập làm một, thành Nha CSQG Vùng II Chiến-Thuật, và dời trụ-sở lên Pleiku, để hoạt-động sát cánh với Bộ Tư-Lệnh Quân-Đoàn II.

Đại-tá Cao Văn Khanh, nguyên là Chánh-Sở I An-Ninh Quân-Đội, từ Vùng I Chiến-Thuật vào làm Giám-Đốc, thay-thế đại-tá Nguyễn-Bính vốn là viên-chức chuyên-ngành.

Bên phía Cảnh-Sát Đặc-Biệt, tôi được bổ-nhiệm từ Cao-Nguyên Trung-Phần lên coi ngó toàn Vùng, và sau đó vẫn tiếp-tục cộng-tác với Khanh.

 

TÔI hỏi Khanh về chi-tiết hành-động, để tôi soạn-thảo kế-hoạch cho toàn Vùng II, th́ Khanh cho biết dự-tính của thiếu-tướng Kỳ, do thiếu-tướng Loan thụ-ủy thi-hành, được tóm-tắt như sau:

Một mặt vận-động tích-cực để liên-danh Thiệu+Kỳ đắc-cử Tổng-Thống và Phó Tổng-Thống, điều mà chúng tôi nghiên-cứu t́nh-h́nh thấy rơ là sẽ xảy ra.  Một mặt lợi-dụng ảnh-hưởng của An-Ninh Quân-Đội đối với quân-nhân nói chung và nhất là các đơn-vị chiến-đấu ở các thành-phố lớn, và của Cảnh-Sát Quốc-Gia -- thật-sự CSQG ở đây là Cảnh-Sát Đặc-Biệt -- đối với dân-chúng nói chung và nhất là các giới thương-gia, nghiệp-đoàn, chợ-búa, xe-đ̣, thương-phế-binh, v.v..., để đề-cao tối-đa tài+đức của Kỳ.

 

Theo kế-hoạch th́, vào đêm kiểm-phiếu, tất cả các Trưởng Ty Cảnh-Sát Quốc-Gia và Trưởng Ty An-Ninh Quân-Đội toàn-quốc sẽ triệu-tập một cuộc họp tại cơ-quan của ḿnh, với sự tham-dự, tùy nơi, của các cấp chỉ-huy đơn-vị quân-sự và của các Chủ-Tịch Hội+Đoàn kể trên.  Họ sẽ lập một Kiến-Nghị tín-nhiệm thiếu-tướng Nguyễn Cao Kỳ ở chức-vụ Tổng-Thống và chấp-nhận trung-tướng Nguyễn Văn Thiệu ở cương-vị Phó cho Kỳ.

Các Kiến-Nghị ấy sẽ được gửi bằng công-điện lên Trung-Ương, cụ-thể là Hội-Đồng Tướng Lănh -- lúc ấy đang nắm thực-quyền quốc-gia, mà trong đó thiếu-tướng Nguyễn Cao Kỳ rất có ảnh-hưởng --, thông-báo cho tất cả các cơ-quan đơn-vị Chính-Quyền và quân-sự, đồng-thời phổ-biến trên các làn sóng vô-tuyến phát-thanh của Đài Quốc-Gia, Đài Quân-Đội và các Đài địa-phương.  Cách-thức giống y như các công điện ủng-hộ Hội Đồng Quân-Nhân Cách-Mạng lật Diệm ngày 1-11-1963.

Cũng nội trong đêm, mọi việc sẽ được chuẩn-bị sẵn-sàng để sáng hôm sau sẽ có những cuộc mít-tinh đồng-loạt khắp nơi, với thành-phần tham-dự đông-đảo hơn, hậu-thuẫn cho một Hội-Đồng Quân+Dân ở Thủ-Đô, trong lễ công-bố kết-quả cuộc tổng-tuyển-cử, trực-diện áp-đảo buộc Thiệu phải nhường ngôi vị số-một cho Kỳ.

Họ đă ước-tính là cuộc đảo-chính này -- chỉ có tính-cách nội-bộ giữa 2 cá-nhân, và ôn-ḥa -- chắc-chắn sẽ thành-công; và tuy qua mặt Hoa-Kỳ, nhưng sẽ không bị Hoa-Kỳ phản-đối gay-gắt lắm, v́ cả hai, Thiệu và Kỳ, đều đă được phía Đồng-Minh biết tên, quen mặt cả rồi.  Chỉ là vấn-đề sắp-xếp vị-thứ giữa 2 viên tướng với nhau mà thôi.

Như thế tức là ngoài mặt th́ thiếu-tướng Kỳ thuận để trung-tướng Thiệu đứng tên làm ứng-cử-viên tồng-thống, nhưng trong ḷng th́ quyết giành giựt chức-vị này.

 

Để khẳng-định kế-hoạch nói trên, riêng tại Vùng II, thiếu-tướng  Nguyễn Ngọc Loan đă đích-thân đến họp tại Nha-Trang và Cam-Ranh, và trao tận tay cho mỗi cấp cộng-sự liên-hệ một số tiền mặt để thưởng trước, gọi là chi-phí điều-hành.  Mỗi người nhận được năm trăm ngàn đồng; có người nhiều hơn.

 

NHƯNG tôi không chịu.

 

Đảo-chính, chỉnh-lư, biểu-dương lực-lượng.  Sinh-viên biểu-t́nh,  Phật-tử xuống đường.  Giặc Cộng xông lên.  Lính Mỹ đổ vào.  T́nh-h́nh rối beng, dân ta đă khổ nhiều rồi.  Luật-pháp từ bốn năm qua đă bị vo tṛn bóp méo do tay quân-nhân.  Quốc-Trưởng Phan Khắc Sửu, Thủ-Tướng Phan Huy Quát, chính-khách Trần Văn Hương, cốt lấy cái tiếng dân-sự nhưng không do dân bầu lên, nên chỉ là bù-nh́n thôi.  Nay mới vừa có Hiến-Pháp, bây giờ bầu-cử Tổng-Thống và Phó Tổng-Thống là để có một Chính-Quyền hợp-pháp, tái-lập ổn-định, đi vào Dân-Chủ, không phải là để cho các tướng+tá tiếp-tục tranh giành địa-vị cá-nhân.  Nếu có tranh-chấp th́ hăy tranh-chấp trong ṿng hiến-định mà thôi.  Hội-Đồng Tướng-Lănh, là người trong cuộc, là người đang nắm thực-quyền, mà đă chọn lựa như thế tức là đă định giá-trị và phân ngôi-thứ từng người rơ rồi.  Chống lại tức là chà-đạp đạo-đức chính-trị, tiếp-tục diễn tṛ phá rối trị-an mà thôi.

Người dân đă ở trong thế chẳng-đặng-đừng: nếu phải chọn giữa hai cái dở, nên chọn cái nào ít dở hơn.

 

Tôi bèn nhờ Phối-Trí-Viên của tôi, lúc đó là đại-tá Brad C. Crane, nhắn với Trung-Ương của họ ở Sài-G̣n cử một đại-diện cao-cấp lên Pleiku gặp tôi gấp v́ có chuyện cần.

Cơ-quan CIA ở Sài G̣n biết tôi quen thân với một viên-chức của họ trong đó, tên là Smithson.  Họ liền phái Smithson bay lên gặp tôi.  Tôi nói tóm-tắt là tôi không có quan-hệ ǵ với Thiệu, nhưng tôi phản-đối cuộc đảo-chính ấy, dù không đổ giọt máu nào.

Smithson không hỏi lư-do tại sao tôi có thái-độ như trên, v́ họ đă biết rơ tôi, đă có lượng-giá về tôi từ lâu rồi, nên chỉ chăm-chú hỏi về chi-tiết của cuộc âm-mưu.  Do đó tôi thấy là họ chưa có tin-tức ǵ về biến-cố sắp-sửa xảy ra.

 

KẾT-QUẢ là cuộc bầu-cử Tổng-Thống Việt-Nam Cộng-Ḥa lần đó diễn ra b́nh-thường.

Thiệu vẫn giữ nguyên cương-vị đầu tàu, tuyên-thệ nhậm-chức Tổng-Thống vào ngày 31-10-1967 -- với Kỳ làm Phó Tổng-Thống.

Không có đảo lộn thứ-tự ǵ trong liên-danh Thiệu+Kỳ.

 

LÊ XUÂN NHUẬN

NHƯNG tôi không chịu.

Đảo-chính, chỉnh-lư, biểu-dương lực-lượng. Sinh-viên biểu-t́nh. Phật-tử xuống đường. Giặc Cộng xông lên. Lính Mỹ đổ vào. T́nh-h́nh rối beng, dân ta đă khổ nhiều rồi. Luật-pháp từ bốn năm qua đă bị vo tṛn bóp méo do tay quân-nhân. Quốc-Trưởng Phan Khắc Sửu, Thủ-Tướng Phan Huy Quát, chính-khách Trần Văn Hương, cốt lấy cái tiếng dân-sự nhưng không do dân bầu lên, nên chỉ là bù-nh́n thôi. Nay mới vừa có Hiến-Pháp, bây giờ bầu-cử Tổng-Thống và Phó Tổng-Thống là để có một Chính-Quyền hợp-pháp, tái-lập ổn-định, đi vào Dân-Chủ, không phải là để cho các tướng+tá tiếp-tục tranh giành địa-vị cá-nhân. Nếu có tranh-chấp th́ hăy tranh-chấp trong ṿng hiến-định mà thôi. Hội-Đồng Tướng-Lănh, là người trong cuộc, là người đang nắm thực-quyền, mà đă chọn lựa như thế tức là đă định giá-trị và phân ngôi-thứ từng người rơ rồi. Chống lại tức là chà-đạp đạo-đức chính-trị, tiếp-tục diễn tṛ phá rối trị-an mà thôi.

Người dân đă ở trong thế chẳng-đặng-đừng: nếu phải chọn giữa hai cái dở, nên chọn cái nào ít dở hơn.

Tôi bèn nhờ Phối-Trí-Viên của tôi, lúc đó là đại-tá Brad C. Crane, nhắn cấp Trung-Ương của họ ở Sài-G̣n cử một đại-diện lên gặp tôi gấp v́ có chuyện cần.

Cơ-quan CIA ở Sài G̣n biết tôi quen thân với một viên-chức của họ trong đó, tên là Smithson. Họ liền phái Smithson bay lên Pleiku gặp tôi. Tôi nói tóm-tắt là tôi không có quan-hệ ǵ với Thiệu, nhưng tôi phản-đối cuộc đảo-chính ấy, dù không đổ giọt máu nào.

Smithson không hỏi lư-do tại sao tôi có thái-độ như trên, mà lại hỏi về chi-tiết của cuộc âm-mưu. Do đó tôi nghĩ là họ đă có biết+hiểu và lượng-giá về tôi rồi, nhưng chưa có tin-tức ǵ về vụ sắp-sửa xảy ra.

 

KẾT-QUẢ là cuộc bầu-cử Tổng-Thống Việt-Nam Cộng-Ḥa lần đó diễn ra b́nh-thường.

Thiệu vẫn giữ nguyên cương-vị đầu tàu, tuyên-thệ nhậm-chức Tổng-Thống vào ngày 31-10-1967 B với Kỳ làm Phó Tổng-Thống.

Không có đảo lộn thứ-tự ǵ trong liên-danh Thiệu+Kỳ.

 

                                                     LÊ XUÂN NHUẬN