PHẢN-BỘI THIÊN-CHÚA

 

 

        Thánh-Kinh là Lời của Chúa.

        Trong mười điều răn của Chúa, th́ ngay ở điều thứ nhất và điều thứ hai, Chúa đă dạy:  

 

        "Trước mắt ta, ngươi chớ có các thần khác.

Ngươi chớ chạm h́nh tượng cho ḿnh, cũng chớ làm tượng nào giống những vật trên trời cao kia, hoặc nơi đất thấp này, hoặc trong nước dưới đất.  Ngươi chớ quỳ lạy trước các h́nh tượng đó, và cũng đừng hầu việc chúng nó; v́ ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi là một vị thần ghen tương.  Hễ ai ghét ta, ta sẽ nhơn tội tổ-phụ phạt lại con cháu đến ba bốn đời, và sẽ làm ơn đến ngàn đời cho những kẻ yêu-mến ta và giữ các điều-răn của ta" (Xuất Ê-díp-tô Kư 20:3-6 và cả chục Chương Tiết khác).

(Ex 20:3-6 and De 5:7, 2Ki 17:35, Jer 25:6, Le 26:1, De 4:16, De 5:8, Isa 40:25, Ac 17:29, 1Co 8:4, Re 9:20, Ge 35:2, Ex 23:24, 1Co 10:20, 1Jo 5:21...).

Bởi v́ Chúa là Chúa ganh-tị (cả ghen)(Ex 34:14 also Zec 1:14, 2Co 11:2, De 32:16, Ps 78:58, 1Co 10:22...).

Về các Đạo khác, Kinh Thánh cũng đă viết:  "Xưa kia đă có nhiều tiên-tri giả, nay mai cũng sẽ có những giáo-sư giả trong ṿng anh em.  Họ dạy những giáo-lư giả về Thượng-Đế, chối bỏ cả Chúa...  Nhiều kẻ sẽ theo -thuyết ấy, làm cho Chúa...và Đạo Ngài bị chê cười..." (2Pe 2:1-2)...

 

        Thế mà giáo-dân Ngô Đ́nh Diệm đă công-khai, chính-thức, và lấy làm hănh-diện tự ḿnh đề-cao, và được tôn-xưng, là môn-sinh của Đạo Khổng, chạm h́nh khóm trúc (tượng-trưng cho "người quân-tử” trong Khổng-Giáo) chính giữa con dấu cho cả Tồng-Thống lẫn tất cả các cơ-quan hành-pháp, lập-pháp và tư-pháp của chính-quyền, biểu-tượng cho cả bản-thân lẫn chế-độ/quốc-gia do ḿnh lănh-đạo, lấy quy-tắc “tiết trực tâm hư” của Đức Khổng Phu-Tử làm châm-ngôn xử-thế của ḿnh và bắt mọi người hầu việc như ḿnh, chạm tượng khóm trúc làm quốc-huy trước cộng-đồng quốc-tế..., tức là không yêu Chúa qua Lời Chúa dạy, không đếm xỉa ǵ đến cái tinh-thần và ảnh-hưởng văn-hóa của Thiên-Chúa-Giáo trong đời sống ít nhất là của bản-thân và Ky-Tô-Hữu của ḿnh.  Không yêu Chúa, đi yêu hầu việc người khác (Khổng-Tử, vị "vạn thế -biểu") qua lời người khác dạy (Khổng-Giáo) tức là ghét Chúa vậy.  Mà đă ghét Chúa, th́, như Chúa đă phán: "Ai ghét ta, ta sẽ phạt lại con cháu đến ba bốn đời..." (xem trên).

 

        Theo tinh thần của Giáo Luật (Code of Canon Law) từ ngàn xưa, nhất là Điều 1258 Bộ Giáo Luật năm 1917, một tín đồ Công Giáo mà công khai “tích cực phụ giúp hoặc tham dự” vào nghi thức phụng vụ của một tôn giáo khác th́ coi như đă bỏ Đạo.

 

        Ông Ngô Đ́nh Điệm quả đă phản-bội Đức Chúa Trời của ông.

 

 

PHỤ-CHÚ:

 

        Nhân đây cũng xin bàn thêm, trích từ Lời Chúa:

        Tổ-tiên ông bà là người đă chết, không được thờ cúng:

"Người sống biết ḿnh sẽ chết, người chết chẳng biết ǵ cả; họ đâu c̣n hưởng điều ǵ, v́ đă rơi vào quên lăng. Muôn đời họ không dự phần vào một chuyện ǵ dưới ánh mặt trời." (Ps 9:5,6).

"Kẻ chết đâu c̣n sống lại, âm-hồn có chỗi dậy đâu!" (Isa 26:14)

        Các vị "khuất mặt", thần-linh, đều là ma-quỷ, không được thờ cúng:

"Đừng bị quyến-rũ bỏ đi phụng-thờ sụp lạy thần khác" (De 11:16).

"Bất-cứ người nào làm điều trái mắt Chúa Trời, phụng thờ thần khác, th́ đều đáng chết, phải bị xử tử" (De 17:2-7).

        Triết-học, môn học đi t́m Chân-Lư, là sự chối Chúa, bởi Chúa và Lời của Chúa đă là Chân-Lư, mà c̣n đi t́m cái ǵ?

"Coi chửng đừng bị gài bẫy bằng mồi triết-lư, tư-tưởng giả-dối rỗng tuếch dựa theo truyền-thống người phàmnhững yếu-tố vũ-trụ, chứ không theo Đức Ki-Tô" (Col 2:8)

        Vậy th́, theo Kinh Thánh của Thiên-Chúa-Giáo, những ai, nhất là linh-mục, mục-sư, mà đi đề-cao "đạo Việt của người Việt" hoặc "đạo thờ cúng ông bà", hoặc đi đào sâu để làm nổi bật đặc-tính siêu-việt của nền văn-hóa Việt-Nam (thậm-chí tự-xưng hoặc được gọi là triết-gia), tức là chối bỏ vị-trí "tối-thượng" của Chúa, không tuân lời Chúa, phủ-nhận đạo Chúa, phản Chúa, th́ đều sẽ bị Chúa phạt đời này đến ba bốn đời con cháu về sau.

 

LÊ XUÂN NHUẬN