NGƯỜI BỆNH TRỌN ĐỜI
 
 
	Ước chi có đủ th́-giờ
Chực luôn pḥng đợi để chờ ngắm em!
	Văn-pḥng không mở về đêm
Cho anh thức trắng dài thêm mộng vàng!
 
	Chao ơi, đôi mắt dịu-dàng:
Yên b́nh mở lối... địa-đàng là đây!
	Loạn bên Tàu, giặc bên Tây
Thả gươm, buông súng, về xây nghiệp lành.

	Mắt em thu hút hồn anh,
Cơi tiên đôi lứa song-hành bên nhau.
	Không-gian ḥa-hợp sắc màu,
Mượt-mà giai-điệu, ngọt-ngào phương-hương.

	Em là giọt nước cành dương
Cho tim anh sẽ hồi-hương xuân-thời.
	Xin làm người bệnh trọn đời
Được em... thầy-thuốc trổ tài... lương-y...
 
                           THANH-THANH