MẶC-CẢM
Con
vua thì
ngự
ngai vàng,
Con
sư
thì tọa
dưới
tàn
cây
đa.
Bao
giờ
trời
đất
can-qua:
Ngai
vàng đổi
chủ, cây
đa đổi
thầy!
Chuyện
đời, dù
dở, dù hay,
Thì
ngai vẫn có,
thì cây vẫn
còn!
Khi
thương: trái
ấu cũng
tròn,
Khi
ghét: sợi tóc
cũng còn
chẻ ba!
Vách
chùa: móc áo cà-sa,
Cửa
kho đế-khuyết:
xuất ra long-bào!
Câu-Tiễn
ngự giá lâm-trào
Có bao giờ, nhớ ngày nào... Tây Thi...
Văn
Nghệ
Tiền Phong
số 59, ngày 21-7-1960