ĐẠI-TÁ HUNG-GIA-LỢI GUY NAGY


TRƯỞNG Phái-Đoàn Hung-Gia-Lợi (trong Ủy-Hội Quốc-Tế Kiểm-Soát và Giám-Sát Ngưng Bắn) tại Khu-Vực II (ở Đà Nẵng, năm 1973-74) là đại-tá Guy Nagy.

Ngay lần đầu tiên tôi bắt tay, nh́n thẳng mặt, và nói vài câu xă-giao với Guy Nagy, tôi đă nhận thấy có một cái ǵ khác nhau giữa viên Trưởng Phái-Đoàn Hung-Gia-Lợi này với viên Trưởng Phái-Đoàn Ba-Lan, đại-tá Konelsko, mà tôi vừa mới bắt tay làm quen và đang c̣n đứng cách đó không xa.

Không phải chỉ là nhân-dáng, quốc-tịch, ngôn-ngữ khi ông-ta nói chuyện với viên sĩ-quan phụ-tá của ḿnh, mà là tia nh́n dè-dặt, lời nói đắn-đo, thái-độ cẩn-trọng, và c̣n những ǵ khác nữa mà tôi chỉ mới cảm thấy lờ-mờ qua trực-giác mà thôi.

Trước khi các thành-viên cộng-sản trong Ủy-Hội Quốc-Tế đến Vùng I của Việt-Nam Cộng-Ḥa, tôi đă nhận được bảng tóm-lược lư-lịch, quá-tŕnh hoạt-động, cùng ảnh căn-cước cỡ lớn của từng người, kèm theo tin-tức & tài-liệu về những chi-tiết mà họ đương-nhiên không tiết-lộ ra.

Tuy thế, tôi vẫn dễ-dàng hỏi chuyện đại-tá Konelsko của Ba-Lan một cách b́nh-thường:

“Đại-tá đă đến Việt-Nam trong Ủy-Hội Quốc-Tế Kiểm-Soát Đ́nh-Chiến (ICC: International Commission of Control) theo Hiệp-Định Geneva năm 1954 hay chưa?”

để ông-ta có thể khéo-léo tránh né bằng cách lịch-sự trả lời:

“Dù có đến rồi th́ cũng ví như chưa đến, v́ t́nh-h́nh biến-chuyển mỗi khi một khác: 1973 không phải là 1954, phải không, ông?”

Nhưng tôi không thể hỏi đại-tá Guy Nagy của Hung Gia Lợi một câu tương-tư; không phải chỉ v́ Ủy-Hội Quốc-Tế trước kia chỉ gồm có ba nước Ấn-Độ, Gia-Nă-Đại, và Ba-Lan -- chứ không có Hung-Gia-Lợi, cũng như không có Iran và Indonesia -- mà v́ tôi đoán chắc rằng, nếu tôi hỏi về chuyện ǵ th́ ông-ta cũng sẽ t́m cách nói tốt cho chế-độ cộng-sản và các đồng-chí của ḿnh; ngay cả hỏi về cảm-tưởng đối với thời-gian lưu trú ở đây tôi cũng không hỏi, v́ tôi không muốn ḿnh tạo cơ-hội cho kẻ thù chê-bai xă-hội của ḿnh.

TÔI đă đọc được báo-cáo nhiều lần là đại-tá Guy Nagy đă lợi-dụng những chuyến đi -- gọi là đi kiểm-soát và giám-sát -- của Ủy-Hội Quốc-Tế, bằng tàu-bay cũng như bằng xe-hơi, để chụp ảnh các căn-cứ quân-sự trọng-yếu của Việt-Nam Cộng-Ḥa, hiển-nhiên là để cung-cấp cho các đồng-chí Việt-Nam.
Tin-tức t́nh-báo cho biết chính Phái-Bộ Hung-Gia-Lợi ở Sài-G̣n đă làm trung-gian giữa các phái-viên truyền-thông nước ngoài -- hiếu-kỳ, nhất là phản-chiến -- với đại-diện thường-trực của cộng-sản tại Sài-G̣n là Vơ Đông Giang, để các kư-giả nói trên vào vùng Việt-Cộng kiểm-soát mà phỏng-vấn, quay phim, tường-thuật... những điều được chúng dàn dựng, ngơ hầu đánh bóng bộ mặt của chúng, tuyên-truyền cho chúng bằng chính phương-tiện của Thế-Giới Tự-Do.  Riêng tại Miền Trung, chính Guy Nagy đă giúp Việt-Cộng thực-hiện việc ấy tại vùng Quế-Sơn thuộc Tỉnh Quảng-Nam.

THUỘC-VIÊN của Guy Nagy tại Khu-Vực II cũng được huấn-thị đặc-biệt khác với bên phía Ba-Lan.  Các thành-viên Hung-Gia-Lợi cũng có đi ra phố chơi, nhưng họ thường đến pḥng trà “Quốc Tế” (“International”), nhà hàng “Danube”, Núi Non-Nước, và vài nơi khác mà đều là chỗ đông người, chứ ít khi đi lẻ-tẻ và tản-mác như Ba-Lan. 
Trong những việc mua sắm lặt-vặt, như hàng vải, đồ dùng cá-nhân, đặt may áo quần, họ chỉ tới+lui vài nơi nhất-định, chứ không tự-do tùy-tiện như Ba-Lan. 
Riêng về phim chụp ảnh và phim quay phim, không hề có thành-viên Hung-Gia-Lợi nào đem đến thuê rửa và sang ngay tại địa-phương.

SAU một thời-gian cố gắng, mật-viên của Ngành Đặc-Cảnh chúng tôi chỉ mới làm được công-việc thám-báo -- bám sát sinh-hoạt, thu lượm tin-tức, đánh cắp tài-liệu, của Guy Nagy -- chứ chưa t́m được cơ-hội đánh vào tư-tưởng hay tâm-t́nh của ông ta, như đă làm được dễ-dàng với đại-tá Konelsko, là Trưởng Phái-Đoàn Ba-Lan, v.v...


Một hôm, tôi đă phân-tích, nhận-xét điều đó với Người Bạn Đồng-Minh, là Ferguson.
Anh trả lời tôi:
-- Việc ǵ các bạn đă làm th́ chúng tôi khỏi làm, c̣n việc ǵ các bạn chưa làm th́ chúng tôi làm.
Ferguson nói thêm:
-- Sáng-kiến của anh rất hay, và đă thành-công bước đầu.  Chúng tôi cứ thế mà làm, không những ở đây mà thôi.

Tôi hiểu như thế tức là Người Bạn Đồng-Minh cũng có áp-dụng kế-hoạch của tôi ở những nơi khác, Vùng khác, ngoài khách-sạn “Hồng Kông” và Miền Trung này.
Qua lời Người Bạn Đồng-Minh, tôi biết là CIA đă không bỏ lỡ một cơ-hội nào.

TUY thế, tôi vẫn muốn t́m cách nào nhanh hơn để nắm cho được đại-tá Guy Nagy.

Cứ theo diễn-tiến t́nh-h́nh th́ chúng tôi vẫn đạt được kết-quả nhờ kế mỹ-nhân.  Nhưng ở thường-trực bên trong khách-sạn “Hồng Kông” th́ chúng tôi chỉ có một cô Lan.  Cô đang nhắm vào Konelski, không tiện kiêm cả Guy Nagy.  Mà tôi th́ chưa t́m ra thêm được một con-mồi nào cho ông-ta.

Tôi nghĩ đến các nữ-nhân-viên phục-vụ tại trụ-sở Ủy-Hội Quốc-Tế (không phải khách-sạn “Hồng Kông”), trong đó cũng có một số khá đẹp là người Việt-Nam.


Khi lập kế-hoạch đánh vào các thành-viên cộng-sản Ba-Lan và Hung-Gia-Lợi, tôi nghĩ khách-sạn là nơi ăn+uống+nghỉ+ngủ, hẳn tiện cho việc tiếp-xúc của mật-viên hơn, nên tôi chỉ mới nhắm vào “Hồng Kông” và đă tạm để ra ngoài môi-trường “sở Mỹ” nói trên.

NHƯNG Ferguson đă giải-tỏa giùm ưu-tư cho tôi.  Không lâu sau đó, vào khoảng cuối năm 1974, anh đă rỉ vào tai tôi:
-- Chúng tôi đă làm tiếp xong phần sau của vụ Trưởng Phái-Đoàn Hung.

 

LÊ XUÂN NHUẬN