BÀI  THƠ  I  TỜ

 

A lô! Ai là nhà thanh âm?

Từ lâu, ngừng cung đàn thiêng rồi!

Này đây! về khơi giùm ḷng tôi

-- Năm năm chùng lơi -- đường tơ câm.

 

Làm sao nao ḷng người nh́n, hơn

Khi trông đàn-ông chung đàn-bà,

Chen vai, thơ-nhi kề bên già,

Tay run đồ theo đường ch́ đơn?

 

Và xao hồn người xem, c̣n chi

Hơn khi nghe rền vang thinh-không

Âm vang ngàn thanh, khan ḥa trong,

Môi run ḍ theo vần tờ... i ?

 

Ta! Ta rưng-rưng mừng, mơ xa,

Tin sâu: đường dài, ngày mai gần.

Hai mươi lăm ngh́n ngàn toàn-dân

Rời âm-ty, ra cùng bao-la...

 

Đâu đây, hoa xây màu đời tươi,

Chim ca ngân-nga bài thơ hồng,

Chào mời b́nh-minh về non sông

Bằng niềm hân-hoan trên môi cười...

                          * 

                       *    * 

Nhưng -- Ồ! mơ xanh tan v́ "nhưng"!

Hoàng-hoa mà pha ḥa men cay!

Thanh-thiên mà nhen phong-yên này,

Ngăn ngang tràng-giang cho sào ngưng!

 

Ḷng ơi! Ta mong nhờ nơi ngươi!

Ǵn sao: thời-gian qua, c̣n son!

Đừng! Đừng xuôi tay, đừng buông hồn

Mà trôi theo gịng đời tanh-hôi!

 

Trăm năm, nguyền dâng cho Ngày Mai;

Dâng cho đồng-bào nguồn vui chung.

Gần bên truân-chuyên mà kiên-trung

-- Th́ lo, th́ nề chi chông-gai?

 

                                THANH-THANH