CHƯƠNG VII:

TẢN-MẠN NGOÀI LỀ

 

LỜI NÓI ĐẦU:

 

         Qua 6 Phần trên, chúng tôi chỉ trích-dẫn các đoạn chủ-yếu trong những bài viết tiêu-biểu của các nhân-vật tên-tuổi Ky-Tô-Giáo, Việt-Nam lẫn ngoại-quốc.

         Chính các tu-sĩ, trí-thức, và văn-nghệ-sĩ Ky-Tô-Giáo viết ra, chứ không phải do chúng tôi viết ra.  Chúng tôi chỉ gom góp lại, trích nêu những đoạn quan-trọng và nổi bật nhất, đối-chiếu với nhau, để mọi người có một nhận-định chung, hầu t́m ra Sự Thật.

 

         Chính họ cho thấy:

 

        Tại sao giáo-dân các làng Thạch Hăn, Ba Trừ Cổ Thành, sau khi cư-dân La Vang đă cùng nhau van vái Bà Linh-Thiêng bên gốc cây đa ṛng-ră hơn 20 năm (1798-1820) lại đă cùng nhau xây chùa, c̣n gọi là chùa Ba Làng (dù gọi là miếu th́ cũng không phải là đền thờ Ky Tô Giáo) ngay tại La Vang, là nơi mà họ (và cha mẹ họ) đă đến tị-nạn Cảnh Thịnh bắt đạo, và là nơi mà Đức Mẹ sau đó mới được đồn là đă hiện ra để an-ủi che-chở họ trong cơn giáo-nạn ấy?

 

 Tại sao Đức Mẹ được đồn là đă hiện ra từ năm 1798, mà măi đến năm 1885, tức 87 năm sau, các cụ sắp chết mới bị bắt phải thề là đă có nghe lời đồn như thế (có nghe mới được lên thiên-đàng) để họ buộc ḷng phải trả lời là “có”?

 

 Tại sao, trong lúc các vụ hiện ra, tại Lourdes ở Pháp năm 1858 tại Fatima ở Bồ-Đào-Nha năm 1917, đă được Ṭa Thánh công-nhận trong ṿng từ 4 năm đến 13 năm thôi, th́ tiếng trả lời "Có" ấy đă được ghi vào hồ-sơ rồi, mà Ṭa Thánh Vatican phải đợi đến năm 1961 (hơn 160 năm, sau năm cho là có sự "hiện ra"; ngót 140 năm, sau năm giáo-dân nghe đồn về vụ "hiện ra"; gần 80 năm, sau năm các cụ sắp chết bị bắt phải thề là có nghe lời đồn), nhất là sau khi anh em Ngô Đ́nh Diệm+Ngô Đ́nh Thục đă nắm trọn chính-quyền và giáo-quyền tại Việt Nam rồi, mới xức dầu thánh và nâng La Vang lên hàng tiểu-vương-cung thánh-đường?

 

 Tại sao các giám-mục tại Việt-Nam (nếu chỉ biết lo việc đạo; nếu thật “công chính”, không làm công-cụ cho các thế-lực chính-trị), mặc dù đă được thoải-mái hoạt-động từ ngày thực-dân Pháp đến đô-hộ Việt-Nam vào năm 1884 (tức 77 năm trước đó), mà cũng phải đợi đến thời Đệ Nhất Cộng Ḥa (1961) mới nhận nó là Trung-Tâm Thánh-Mẫu Toàn-Quốc?

 

 Câu trả lời đă được Ṭa Thánh Vatican đưa ra, qua tuần-báo L'OSSERVATORE ROMANO, là tiếng nói chính-thức và có thẩm-quyền nhất của Giáo-Hoàng và giáo-triều Ky-Tô-Giáo La Mă (xin xem Phần VIII):

 

        Hiện nay không có tài-liệu viết nào lưu-trữ về các lần Đức Mẹ hiện ra tại La Vang.

 

        Thế th́ tại sao Ṭa Thánh lại nâng nhà thờ La Vang lên hàng Tiểu-Vưong-Cung Thánh-Đường?

 

        Một trong các điều răn của Đức Chúa Trời không được làm chứng dối.  Phải chăng Đức Giáo Hoàng cũng đồng lơa với các nhân-vật kia để làm chứng dối (tức chống Chúa=anti-Christ)?

 

        Trong lúc chờ-đợi Đức Giáo-Hoàng John Paul II lên tiếng, như Ngài đă từng nh́n-nhận những sai-lầm khác của Giáo-Hội trong quá-khứ, chúng tôi xin trích đăng thêm vài ư-kiến ngoài lề để rộng đường dư-luận:

 

 

I/  Ai Có Thẩm-Quyền Chỉ-Định Vị-Trí

Cho Đức Mẹ Trên Thiên-Đường?

 

        Báo “Chính-Nghĩa” (554 S 9th St., San Jose, CA 95112, USA), số 439 ra ngày 12-9-98, có đăng bài “Đức Mẹ La Vang Được Tôn Vinh Giữa Ḷng Giáo-Hội Hoa Kỳ” của linh-mục Trần Quư Thiện và tiến-sĩ Trần An Bài, trong đó có đoạn:

 

        Phần thánh-ca trong đại-lễ này do một ca đoàn tổng-hợp... đặt dưới sự điều-khiển của Linh-Mục Dao Kim và Sơ Mỹ-Hằng...  Và Người Nữ đă được Thiên Chúa cất nhắc lên ngôi vị vô cùng sang trọng như một Hoàng Hậu.  Đó chính là Đức Trinh Nữ Maria, Người đă hiện ra tại La Vang thuộc tỉnh Quảng Trị, Việt Nam, cách đây 200 năm.  Lm Dao Kim đă phổ nhạc vào bài Thánh Vịnh số 45 “Hoàng Hậu Đứng Bên Hữu Đức Vua...

 

        Cứ theo Thánh-Kinh th́ trên thiên-đ́nh có rất nhiều ngôi vua:

 

       Trước hết, về vua:  theo các Sách, như Jeremiah (10:10), Zechariah (14:9), 1 Timothy (1:17), Revelation (19:16), v.v..., th́ Đức Giê-Hô-Va là Đức Chúa Cha, là vua chính.

 

Về ngôi:  theo Sách Acts (2:34), th́ có Đức Jesus Christ là Đức Chúa Con ngồi bên hữu của Đức Chúa Cha;  theo Sách Revelation (3:21), th́ có Đức Thánh-Linh cùng ngồi với Đức Chúa Cha trên ngôi của Ngài.  Trong lúc đó, theo sách Matthew (19:28) th́ Đức Jesus đă nói với tiên-tri Peter:  “các ngươi là kẻ đă theo ta, cũng sẽ ngồi trên 12 ngôi...”; theo sách Revelation (4:2,3,4) th́ tiên-tri John đă thấy có 24 trưởng lăo mặc áo trắng và đội mũ triều-thiên vàng ngồi trên 24 ngôi xung quanh ngôi của Đức Chúa Trời; và cũng theo Sách Revelation (3:21) th́ Đức Thánh Linh có nói rằng “Kẻ nào thắng (ư nói thắng Satan), ta sẽ cho ngồi với ta trên ngôi, như chính ta đă thắng và ngồi với Cha ta trên ngôi của Ngài”.

 

Về vị-thế khi ngự trên ngôi:  theo các Sách Psalms (29:10; 110:1), Matthew (19:28), Acts (2:34), Revelation (3:21; 4:2,3,4) th́ Đức Chúa Con ngồi, Đức Thánh Linh ngồi, 12 sứ-đồ ngồi, 24 trưởng lăo ngồi, và bất cứ kẻ nào thắng kẻ thù của Chúa cũng sẽ ngồi (trên ngôi của Chúa, xung quanh ngôi của Chúa).

 

Tôi không dám có ư-kiến về việc Đức Mẹ lên Thiên Đ́nh, mà lại đứng (chứ không được ngồi) bên hữu của Đức Giê-Su con ḿnh!

 

 

II/  Giáo-Hoàng John Paul II Đă Nói Ǵ

Về Đức Mẹ Maria?

 

         Đây là một đoạn trích trong báo “The WatchTower” (Tháp Canh) của Giáo-Hội “Jehovah's Witnesses” (25 Columbia Heights, Brooklyn, NY 11201-2483, USA), số phát-hành ngày 1-8-98:

 

         Theo tờ báo của Ṭa Vatican L'Osservatore Romano, giáo-lư Công-Giáo về Sự Thăng-Thiên phát-biểu: “Đức Trinh-Nữ Vô-Nhiễm Nguyên-Tội, được ǵn giữ khỏi mọi dấu vết của tội-lỗi nguyên-thủy, được mang vào sự vinh-hiển trên trời với cả xác lẫn hồn, khi đời sống của bà trên đất chấm dứt.”  Báo này nói rằng giáo-lư này đă khiến một số nhà thần-học Công Giáo cho rằng Ma-Ri “không chết và được mang ngay vào sự vinh-hiển trên trời từ đời sống trên đất.”

        Gần đây, Giáo Hoàng Gioan Phao-Lồ II có quan-điểm khác về vấn-đề này.  Trong buổi Tổng Tiếp-Kiến tại Ṭa Vatican vào ngày 25-6-1997, ông nói:  “Tân Ước không nói ǵ về hoàn-cảnh khi Ma-Ri chết.  Sự-kiện này khiến ta cho rằng đó là cái chết tự-nhiên, không có chi-tiết nào đặc-biệt đáng đề-cập...  Những ư-kiến cho rằng bà không chết v́ nguyên-nhân tự-nhiên dường như vô căn-cứ.

 

        Lời phát-biểu của Giáo-Hoàng Gioan Phao-Lồ để lộ một khiếm-khuyết nghiêm-trọng trong giáo-điều về sự Vô Nhiễm Nguyên Tội Nếu mẹ của Chúa Giê-Suđược ǵn giữ khỏi mọi dấu vết của tội-lỗi nguyên-thủy”, th́ sao Ma-Ri lại chết v́ “các nguyên-nhân tự-nhiên”, là hậu-quả của tội-lỗi A Đam truyền lại? (Rô-Ma 5:12).  Sở-dĩ có vấn-đề thần-học nan-giải này là v́ Giáo-Hội Công Giáo có quan-điểm lệch-lạc về mẹ của Chúa Giê-Su.  Thảo nào mà đă có sự chia-rẽ và rối-rắm trong Giáo-Hội Công Giáo về vấn-đề trên.

 

        Tuy mô-tả Ma-Ri là một người khiêm-nhường, trung-thành và ngoan-đạo, Kinh Thánh không nâng cao các đức-tính này lên hàng “vô-nhiễm nguyên-tội” (Lu-Ca 1:38; Công-Vụ Các Sứ-Đồ 1:13, 14).

        Kinh Thánh chỉ nói:  “Mọi người đều đă phạm tội, thiếu mất sự vinh-hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-Ma 3:23).  Vâng, Ma-Ri thừa-kế tội-lỗi và sự bất-toàn như mọi người khác trong nhân-loại, và không có mảy-may bằng-chứng nào cho thấy Ma-Ri chết v́ bất-cứ nguyên-nhân nào khác ngoài nguyên-nhân tự-nhiên (xác c̣n dưới đất). (So-sánh 1 Giăng 1:8-10).

 

California, Hoa-Kỳ, Mùa Thu 1998

ĐỨC CỐ

 

Chú Thích:  Xin mời quư vị xem tiếp Phần VIII là phần cuối, giới thiệu bài báo kết-luận về vấn-đề Đức Mẹ La Vang đăng trên tuần-báo L'Osservatore Romano của Giáo-Hoàng và giáo-triều Vatican.

 

Mục-Lục                                                  Chương VIII